Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

[Sáng tác][Thơ] Chiều Thơ



Trong áng chiều mặt trời buồn rơi nắng
Có một người đứng tựa cửa nhìn mây
Lòng man mác nghe tim mình rung động
Đành ôm sầu, ngân một khúc nhớ mong

Trong áng chiều mặt trời buồn rơi nắng
Có một người đứng tựa cửa lặng thinh
Vì lòng ấy đang nhớ người con gái
Nhớ thật nhiều một nỗi nhớ lặng thinh

Mặt trời buồn là do người tưởng tượng
Còn người buồn do lòng trí bâng khuâng
Người thinh lặng vì nghẹn ngào không nói
Người nhìn mây vì tưởng nhớ bóng hình

Trong áng chiều mặt trời buồn rơi nắng
Có một người đứng tựa cửa mà mơ
Mơ về mình tình yêu không thay đổi
Mơ về nàng sẽ thay đổi vì thơ

Trong áng chiều mặt trời buồn rơi nắng
Có một người rời cửa viết bài thơ
Viết bài thơ để gửi người con gái
Nhưng ngại ngùng chỉ dám gửi trong...mơ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét