Hò hẹn hoài, mà sao em chẳng đến
Tội tim anh, nỗi nhớ cứ đầy lên
Dòng tin nhắn lần hồi hóa chênh vênh
Đợi dòng mới, báo rằng em sẽ đến.
Hò hẹn hoài, mà sao em chẳng đến
Ghế mây này sao bỗng thấy chông chênh
Ly cà phê, ly trà đá kế bên
Màu phai sắc, lặng chờ ai đó đến.
Lúc hẹn hò, em gật đầu rất duyên
Cười bẽn lẽn, hứa rằng em sẽ đến
Nụ cười em làm tim ai xao xuyến
Để đợi chờ, nỗi nhớ mãi truân chuyên.
Có đôi lúc anh bảo tim ngừng lại
Nhớ làm gì, hò hẹn cũng phôi phai
Nhưng con tim vấn vương bóng hình mãi
Lòng bồi hồi, thấy nhớ nụ cười ai.
Hò hẹn mãi, nhủ lòng em chẳng đến
Ngỡ buông xuôi, em lại đến gần bên
Tin nhắn kia đến vào lúc bấp bênh
Em nhắn gửi, lần này em muốn đến.
Hò hẹn mãi, cuối cùng em cũng đến
Ngồi bên em, cảm xúc chẳng biết tên
Ghê mây này, cũng chẳng thấy chông chênh
Và nỗi nhớ, vỡ òa mừng em đến.
Thủ Đức
24/08/2016
Nén hơi thở cuối cùng em cũng lại
Trả lờiXóaTưởng đâu lời em nói sẽ phôi phai
Anh ra về trong lòng mang khắc khoải
Chờ tin em có hẹn đến ngày mai... kaka
(Hoa Tuyết)
Buổi đầu hò hẹn
Trả lờiXóaEm còn e thẹn
Anh chờ ko tới
Anh đến tận nhà
Bố em la cà
Quán quen đầu ngõ
Thấy anh ló ngó
Ông hỏi chuyện gì
Anh thưa vội vã
Cháu đến thăm Nga
Nó ko có nhà
Anh chào buồn bã
Hay em mê gã
Cuốn sách cây chì
Đọc rồi lại viết
Em mê nó miết
Anh đây ráo riết
Em có thương tiếc
Cho anh hẹn hò?
Hahaaaa