Thứ Năm, 23 tháng 3, 2017

Mình với cậu duyên chỉ là bạn



Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Thời tiểu học, dắt tay nhau lơn tơn
Rồi xe đạp, đèo nhau khi đã lớn
Tỏ lòng nhau, nhưng vẫn bạn, chẳng hơn
Có một bận, chứng minh ai lì hơn
Cậu bảo tớ viết tên người mình thích
Cậu bảo tớ viết đi sẽ có ích
Là con trai, cậu bảo hắn dễ hơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Chẳng hiểu sao tớ viết tên người khác
Tên của người, cậu chẳng ưa, cho ác
Cậu lặng người, vẻ bối rối nhiều hơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Từ dạo đó, cậu xa mình từng chút
Chẳng bên nhau, quấn quít nhau từng phút
Xa cậu rồi, mình thấy nhớ nhiều hơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Mình ngang ngạnh, nỗi lòng kia chẳng tỏ
Nhưng ương bướng, cứ tìm cậu, chẳng bỏ
Tự lúc nào ta im lặng nhiều hơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Nhìn cậu buồn, lòng mình đau như thắt
Trái tim mình, cậu biết nhiều ngõ tắt
Mà cậu khờ, khi buồn, cứ khờ hơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Ngày tốt nghiệp, mình quẩn quanh gốc phượng
Bao kỷ niệm, ùa về, như hóa tượng
Chiều dần buông, tim vụn vỡ từng cơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Mình nhớ cậu mười năm nay có lẻ
Vẫn ngày đó, góc sân trường, lặng lẽ
Tự hẹn hò, trách gốc phượng già hơn
Mình với cậu duyên là bạn không hơn
Mình hối hận và mong về ngày cũ
Để nói thật, nơi cõi lòng ủ rũ
Ngày qua ngày, hình bóng cậu đầy hơn...
Nói làm sao, vẫn ước mộng, chẳng hơn
Mình với cậu duyên là bạn...không hơn

Thủ Đức
22/03/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét